Minh Hằng: “Mẹ khóc rất nhiều khi thấy tôi bầm dập”

Minh Hằng: “Mẹ khóc rất nhiều khi thấy tôi bầm dập”

 

‘Nữ hoàng khiêu vũ 2012′ tâm sự, vì thương con gái tập luyện vất vả và nhiều thương tích, không ít lần mẹ khuyên cô bỏ cuộc.

 

 

Minh Hằng: Mẹ khóc rất nhiều khi thấy tôi bầm dập   Buoc nhay hoan vu 2013
Nói về chiến thắng của mình, nữ ca sĩ cho rằng, mình sẽ chỉ gặp may mắn hơn Nam Thành và Anh Thư.

 

 

- Trong đêm chung kết, khi nhìn vào tổng điểm 78 (hơn Trương Nam Thành 1 điểm) sau hai phần thi, chị đã dự đoán được mình sẽ đăng quang danh hiệu cao nhất của “Bước nhảy hoàn vũ 2012″ chưa?

- Lúc hoàn thành xong bài thi, tôi mải mê làm tóc, thay trang phục để chuẩn bị cho màn công bố kết quả nên không chú ý lắm. Những nhân viên phục trang ở phía cánh gà có nói, tôi và Nam Thành có tổng điểm bằng nhau. Tuy nhiên, trước giờ bước ra sân khấu, tôi mới biết chính xác mình hơn Nam Thành 1 điểm. Nói thật, với việc nhỉnh hơn 1 điểm, tôi có quyền hy vọng nhiều hơn về cơ hội mình sẽ được chạm tay vào chiếc cúp vàng, vốn là điều tôi mơ ước. Thế nhưng, không hiểu sao lúc đó, tâm trạng của tôi không vui, không buồn. Tôi chỉ nghĩ, nếu như mình chiến thắng thì đó là thành quả xứng đáng, đền bù cho những nỗ lực mà tôi đã bỏ ra. Còn nếu không được giải cao nhất, tôi vẫn thấy vui bởi mình đã làm hết khả năng để đi đến ngày hôm nay.

Điều làm tôi hụt hẫng nhất là khi chương trình kết thúc, tôi sẽ không có được cảm giác hồi hồi, lo lắng để chuẩn bị cho từng đêm thi. Tôi thích cảnh đông vui, nhộn nhịp vào dịp cuối tuần khi tất cả các nghệ sĩ tập trung lại để tổng duyệt cho đêm thi. Như hôm chung kết, cả 10 thí sinh đều có mặt khiến tâm trạng tôi bùi ngùi.

Minh Hằng: Mẹ khóc rất nhiều khi thấy tôi bầm dập   Buoc nhay hoan vu 2013

Minh Hằng cố kìm nén sự xúc động trong giờ phút sắp được chạm tay vào chiếc cúp vàng của chương trình.

- Chị có cảm nghĩ như thế nào trước chiến thắng của mình?

- Khi đi thi, ai cũng mong mình đạt giải thưởng cao nhất, đó không phải tham vọng mà là mục đích để từng người phấn đấu. Không chỉ tôi mà các thí sinh khác, ai cũng nỗ lực như nhau. Giải thưởng lúc này không còn là của cá nhân tôi nữa mà là thành quả của tất cả mọi người và của chương trình Bước nhảy hoàn vũ 2012. Tôi luôn sống với quan điểm, khi đã làm một việc gì đó, mình phải tập trung toàn sức, toàn lực để hoàn thành nó. Chỉ có vậy mà khi thất bại mình cũng không hối tiếc hay trách móc bản thân, tại sao mình không bỏ thời gian để tập luyện. Còn về danh hiệu Nữ hoàng khiêu vũ, tôi chỉ cảm thấy mình may mắn hơn người khác thôi.

- Ở bài Freestyle, chị đã làm hỏng động tác nhảy lên vai Atanas. Sự cố này khiến chị lo lắng thế nào khi nó trực tiếp ảnh hưởng đến số điểm của chị trong đêm chung kết?

- Tôi luôn muốn bài thi của mình hoàn hảo hơn bởi công sức tôi bỏ ra cho tiết mục này không hề nhỏ. Thế nhưng chỉ vì sơ suất, tôi đã làm hỏng một động tác trong bài nhảy. Khi đó, tôi cảm thấy rất buồn và mọi người từng xem tổng duyệt tiết mục này đều cảm thấy tiếc cho tôi. Tôi buồn không phải vì sợ mình “rớt” hay bị điểm thấp, mà tôi chỉ ước mình thực hiện bài thi tốt hơn. Buổi sáng tổng duyệt, mọi người đều khen bài nhảy của tôi rất hay, nhưng lúc diễn thì lại mắc lỗi.

Ngoài việc hỏng động tác trên, tôi gặp còn sự cố nhỏ khác là việc con mèo chạy mất khỏi sân khấu trong màn ảo thuật. Lúc đó tôi giật mình vì tiếng pháo và con mèo chắc cũng sợ nên mới chạy đi. Lỗi lầm này dù nhỏ nhưng làm cho tôi nhớ mãi.

- Vậy chị nghĩ thế nào trước lời nhận xét của giám khảo Trần Ly Ly về bài múa Ai Cập khi chị quá lạm dụng “chiêu” mà ít nhảy?

- Như lời nhạc sĩ Hồ Hoài Anh nói, chính kỹ thuật là yếu tố quyết định và đưa tôi, Nam Thành, Anh Thư có mặt ở chung kết. Vì vậy, trong đêm cuối cùng, tôi không mang tâm trạng của một thí sinh đi thi mà là một người nghệ sĩ muốn biểu diễn tiết mục giải trí, thu hút khán giả. Hơn nữa, ở bài Rumba, tôi đã thể hiện nhiều kỹ thuật khiêu vũ rồi nên trong điệu Freestyle, tôi muốn có sự sáng tạo. Còn về nhận xét của chị Trần Ly Ly, tôi đoán là chị không hiểu rõ câu chuyện và màn ảo thuật vì tôi mắc lỗi trong động tác nhảy lên vai Atanas.

- Chị có bao giờ đổ lỗi cho Atanas vì anh ấy đã khiến cho bài Freestyle không được hoàn hảo như mong ước của chị?

- Tôi không đổ lỗi cho ai cả. Tuần cuối cùng tập luyện khoảng thời gian khủng khiếp nhất của tôi với Atanas. Ngày nào chúng tôi cũng gây lộn. Hai ngày đầu tiên, chúng tôi mất thời gian để bàn luận ý tưởng nên không có nhiều thời giờ cho việc tập. Đến khi bước vào tập luyện, cả hai đều muốn dàn dựng tiết mục hấp dẫn, nhưng múa Ai Cập có rất ít động tác nên tôi phải tìm cách đan xen, kết hợp với khiêu vũ để làm cho bài thi đầy đặn. Sau 3 ngày tôi mới dàn dựng xong cho bài nhảy này. Bài thi đã khó, vậy mà tôi và Atanas lại cãi nhau liên tục. Atanas không hiểu ý của tôi và các nghệ sĩ cố vấn. Hơn nữa, thời tiết nóng nực cũng khiến cho tâm trạng của anh ấy bực bội. Nhiều lúc, tôi tức quá, chỉ biết chạy ra ngoài khóc. Có lẽ, tuần qua là tuần tôi bỏ nhiều nước mắt và mồ hôi nhất.

- Những lúc như vậy, chị hay Atanas là người chủ động làm lành?

- Hôm thứ 6 khi tập khớp sân khấu, tôi cảm thấy quá mệt mỏi và bế tắc khi chưa hoàn thiện được tiết mục Freestyle. Lúc đó, tôi đã khóc. Khi nhìn thấy những giọt nước mắt của tôi, Atanas đã nhẹ nhàng đến ôm khiến tôi òa lên khóc to hơn. Những lúc như thế, tôi thấy Atanas rất dễ thương. Anh ấy thực sự rất đàn ông và cho tôi chỗ dựa vững chắc. Sau những phút giận hờn như vậy, chúng tôi lại vui vẻ tập luyện cùng nhau.

- Nhiều ý kiến cho rằng, ban tổ chức đã quá ưu ái khi luôn tạo điều kiện cho chị dàn dựng những tiết mục độc đáo, chị nghĩ sao?

- Ban tổ chức không hề có sự thiên vị cho bất cứ ai bởi họ chỉ muốn có một chương trình tốt với những thí sinh tốt. Trước mỗi liveshow, chúng tôi đưa ra ý tưởng để ban tổ chức xem xét, nếu thấy phù hợp, họ sẽ đầu tư để thí sinh thể hiện được điểm mạnh của bản thân. Trong suốt 10 liveshow, tôi hoàn toàn tự mình dàn dựng các tiết mục, ban tổ chức chỉ hỗ trợ một phần mà thôi.

- “Đối thủ” của chị trong đêm chung kết là Trương Nam Thành cũng có hai tiết mục Tango và múa hiện đại khá thành công nhưng so với đêm bán kết, anh ấy tỏ ra “đuối” sức hơn. Chị nhận xét gì về phần thi của Nam Thành?

- Tôi không được xem trực tiếp trong đêm chung kết, chỉ xem ở buổi tổng duyệt và tôi đặc biệt thích bài múa hiện đại của Nam Thành. Tôi cho rằng, bài Freestyle thể hiện được sức mạnh của Thành như việc cậu ấy sở hữu thể lực tốt, có thể bưng, bê bạn nhảy một cách nhẹ nhàng. Đó cũng là điều mà không phải thí sinh nam nào cũng làm được. Tôi nghĩ, Nam Thành là thí sinh nam nhảy giỏi nhất, tốt nhất, hình thể đẹp nhất trong 3 mùa giải của Bước nhảy hoàn vũ.

Tuy nhiên, trong cuộc thi thì sự may mắn lại có thể quyết định đến vị trí cao, thấp. Tôi không bao giờ có ý nghĩ, Nam Thành nhảy kém hơn mình nên mới đoạt giải bạc. Tương tự như trường hợp của Vân Trang. Tôi nghĩ, Trang sẽ đi đến cuối chặng đường với khả năng của cô ấy, nhưng Trang lại bất ngờ bị loại.

Trong một cuộc thi, có thể tôi làm tốt rất nhiều tuần, nhưng chỉ cần một đêm làm không tốt thì sẽ ảnh hưởng đến kết quả ngay lập tức. Tôi không thể bắt giám khảo và khán giả thông cảm khi bản thân tôi diễn dở. Mỗi lần bước ra sân khấu, tôi chỉ có một cơ hội duy nhất để thể hiện. Có thể với điệu nhảy này, tôi cảm nhận rằng nó hay nhưng chưa chắc người khác đã có cùng quan điểm như tôi. Giống như đêm bán kết tuần trước, tôi rất tự tin vào bài Tango nhưng giám khảo lại chê tơi tả. Còn ở điệu Paso dole, tôi mất tự tin thì lại có điểm số cao hơn cả điệu Tango.

- Ngay từ đầu mùa giải chị đã được nhiều người dự đoán sẽ đoạt ngôi Quán quân. Điều này tạo cho chị áp lực gì?

- Ngay từ đêm đầu tiên, tôi đã vô cùng lo lắng vì sợ mọi người bàn tán, chê bai nếu như tôi mắc một lỗi gì đó trên sân khấu. Chính vì thế, tôi gặp áp lực lớn ở chặng đường đầu tiên. Những liveshow tiếp theo, tôi quen dần với áp lực và cường độ tập luyện nên chỉ nghĩ đến việc biểu diễn và không quan tâm đến bất cứ chuyện gì khác.

Có lần, trong lúc quá mệt mỏi vì áp lực, tôi đã được một người bạn khuyên: “Người nghệ sĩ khi đứng trên sân khấu dù không có nhạc thì họ vẫn có thể múa”. Từ lời khuyên này, tôi không đổ thừa lỗi lầm cho bất cứ ai và tự nhủ với bản thân, hãy làm tốt việc của mình và khán giả sẽ cảm nhận được điều đó. Tôi cũng không để ý đến những sóng gió hay ồn ào nữa và cứ coi như nó là sự thử thách mà tôi phải đương đầu khi tham gia cuộc thi. Tôi cũng xem Bước nhảy hoàn vũ như là một khóa huấn luyện mà tôi cần vượt qua.

Mỗi lần xem các cuộc thi Hoa hậu, tôi cũng từng ước mình trở thành thí sinh, nhưng chưa bao giờ tôi thực hiện được. Bước nhảy hoàn vũ 2012 đã cho tôi trải nghiệm mà tôi mong muốn. Khó mà có một gameshow nào khác mang lại cho tôi nhiều cảm xúc như thế này. Có thể nói, có bao nhiêu “vốn” tích lũy trong nghề, tôi đem ra hết trên sàn nhảy.

Minh Hằng: Mẹ khóc rất nhiều khi thấy tôi bầm dập   Buoc nhay hoan vu 2013

Trước khi đăng quang danh hiệu cao nhất tại “Bước nhảy hoàn vũ 2012″, Minh Hằng từng gặp nhiều áp lực vì những lời bình luận của khán giả về sự cố “chôm giọng” và nghi án giả vờ đau chân.

- Với chị, danh hiệu “Nữ hoàng khiêu vũ” có đáng giá không khi chị đã mất rất nhiều tiền vì không đi hát và đóng phim trong 4 tháng?

- (Cười) Mọi người trêu là 4 tháng qua tôi “thất thu” nhiều quá. Nói vui vậy thôi, chứ chiếc cúp vàng của cuộc thi với tôi rất quan trọng. Tôi sẽ đặt nó ở một vị trí trang trọng bởi nó đánh dấu một chặng đường không quá dài nhưng lại cho tôi nhiều điều ý nghĩa. Tôi được trải qua nhiều cảm xúc: hạnh phúc có, bực bội có, mệt mỏi có, bế tắc có… Nước mắt đã rơi quá nhiều và nó khiến tôi trân trọng giải thưởng này. Đây cũng là khoảng thời gian tôi khó có thể quên trong đời mình.

- Có khi nào chị muốn bỏ cuộc thì bế tắc trong quá trình tham gia cuộc thi?

- Nhiều lúc tôi cảm thấy lạc lõng, chơi vơi và chua chát cho những gì mà tôi đang trải qua. Sức khỏe của tôi không được tốt nhưng mọi người nói rằng tôi giả vờ. Điều đó làm tôi buồn. Nhưng sau những phút giây đó, tôi nhanh chóng lấy lại cân bằng bởi tôi thực sự rất đam mê khiêu vũ. Mỗi lần học được một bài nhảy và bước lên sân khấu trình diễn, chỉ cần khán giả vỗ tay là tôi thấy “sướng” và hạnh phúc vô cùng. Tôi chỉ ước mong, cuối tuần nào tôi cũng được sống với cảm giác như vậy.

- Trong đêm chung kết, Nam Thành có gia đình đến ủng hộ, chị lại chỉ có một mình. Có bao giờ chị tủi thân vì người thân không thể ra cổ vũ?

- Dù không có gia đình đến động viên nhưng xung quanh tôi có rất nhiều người bạn thân hỗ trợ. Sức khỏe mẹ tôi không tốt và bà không thể bay ra Hà Nội xem giờ phút tôi đăng quang. Tuần qua, tôi ở Hà Nội miệt mài tập luyện và ít có thời gian gọi điện về cho mẹ. Trong đêm chung kết, khi nằm nhắm mắt trên bục chờ diễn điệu Rumba, tôi nghe thấy tiếng nói của mẹ. Tôi đã mở mắt, ngước nhìn màn hình và những lời nói của mẹ đã tiếp thêm cho tôi cảm xúc để tôi nhảy Rumba ngọt ngào hơn.

- Nhìn thấy con gái vất vả vì cuộc thi như vậy, mẹ chị nói gì?

- Mẹ khóc nhiều vì tôi lắm. Mỗi lần đi tập về đến nhà, nhìn thấy những vết bầm, tím trên người tôi là mẹ xót xa. Mẹ khóc và nói tôi bỏ cuộc đi. Mẹ tôi hiền, rất mong manh, yếu đuối và sống tình cảm nên mỗi lần tôi bị chấn thương là mẹ khóc lên, khóc xuống. Nhưng mẹ hiểu tính cách của con gái rất kiên quyết nên chỉ lẳng lặng theo dõi con từ xa. Thông thường, tôi tập từ sáng đến khuya, về đến nhà là nằm vật ra ngủ, sáng hôm sau, vừa mở mắt là đi đến ngay phòng tập.

Tôi vui một vì danh hiệu Nữ hoàng khiêu vũ thì mẹ tôi phải vui 10. Chắc là mẹ tôi sẽ đi khoe với hàng xóm về thành tích của tôi nữa. Tất cả những chiếc cup và giải thưởng mà tôi nhận được trong sự nghiệp, mẹ đều đặt ở chỗ trang trọng nhất để khách khi bước vào nhà là thấy ngay. Để mẹ hãnh diện vì con gái, tôi sẽ quyết tâm làm nhiều điều hơn nữa.

BACK TO TOP